Báo Viên Giác số 245, tháng 10 năm 2021
Nạn dịch Covid 19 xảy ra từ Trung Quốc rồi lan truyền đến khắp nơi trên thế giới cho đến nay cũng đã gần 2 năm rồi. Trong 2 năm đó có không biết bao nhiêu việc bi thương khốn khổ đã xảy ra cho loài người và muôn vạn sinh linh đang sinh sống trên quả địa cầu nầy. Chữ Unbestaendigkeit hay Vergaenglichkeit của tiếng Đức diễn tả đúng bởi nghĩa Vô Thường trong chữ Hán hay luôn biến đổi trong tiếng Việt. Điều nầy có nghĩa là: không có bất cứ một việc gì trên thế gian nầy đứng yên một chỗ, mà nó luôn thay đổi bởi nhân duyên và nghiệp lực của từng sát na, từng không gian trong hay ngoài vũ trụ nầy. Việc gì sẽ xảy ra và bắt đầu từ đâu? Chắc không một ai trong chúng ta có thể trả lời được câu hỏi nầy. Chúng ta chỉ biết rằng gây nhân nào thì sẽ gặt quả đó, và không có nhân hay quả nào tự nó sanh ra mà không có duyên do. Đạo Phật gọi đây là pháp Duyên Sanh.
Vậy nếu chúng ta đi tìm nguyên nhân vì sao mà hôm nay chúng ta phải nhận hậu quả thê thảm như thế nầy! Đó chẳng qua vì con người quá tham muốn ở mọi phương diện từ vật chất đến tinh thần, từ quốc gia đến thế giới. Ai cũng muốn mình làm chủ hành tinh nầy, làm chủ thế giới nầy và từ đó phát sinh ra không biết bao nhiêu là sự tác hại của môi trường sống chung quanh chúng ta. Ví dụ như mùa hè mà mưa bão, tuyết rơi. Mùa đông thì nắng ấm, có nơi nhiệt độ tăng cao giống như mùa hè. Từ đấy phát sinh ra không biết bao nhiêu là khổ cảnh của thế gian nầy. Từ người trẻ cho đến người lớn tuổi, từ thú vật cho đến cây rừng… Tất cả đều phải chịu chung số phận bị ngăn sông, cách chợ, sống bị cô lập trong một phạm vi hằng ngày đã thu nhỏ lại, bây giờ lại càng bị trói buộc vào không gian nhỏ hơn nữa. Từ đó sinh ra nhiều chuyện bất hòa trong gia đình rồi từ từ lan ra ngoài xã hội. Người nào đó hay chính phủ nào đó muốn thống trị thế giới nầy; nên đã chế tạo ra những con vi trùng độc hại như thế, thì kết quả chúng ta biết ngay rằng chính cá nhân hay quốc gia của họ cũng phải chịu sự trừng phạt chung nầy. Họ đâu có thể thoát ra ngoài vòng cương tỏa được! Việc nầy cũng giống như một kẻ tự sát bằng cách mang chất nổ vào người. Cho nổ tung ra, khiến nhiều người khác cùng chết, mà bản thân họ đâu có thể sống được để hưởng phúc lợi sau khi thực hiện việc vô trí ấy. Từ đây ta phải nhìn: nhân nào quả nấy là một định đề và không thể phản biện khác đi, dầu cho đó là lý do nào đi chăng nữa thì cũng không thể tồn tại với thời gian. Hy vọng là cơn đại dịch nầy cũng sẽ qua đi, vì tục ngữ Pháp có câu rằng: Sau cơn mưa, trời lại sáng.
Chiến trường Afghanistan đã kết thúc và Taliban đã làm chủ tình hình đất nước sau 20 năm kháng chiến chống lại chính dân tộc mình. Do vậy ngoại bang mới can thiệp vào như Hoa Kỳ và các nước phương Tây, nhưng cuối cùng thì chủ nghĩa dân tộc cực đoan nầy đã trở lại nắm quyền. Khắp thế giới đâu đâu cũng đang hướng về quốc gia nầy ở Á Châu và trông đợi một chủ nghĩa dân tộc thực sự như họ đã hô hào chiến đấu. Tuy nhiên những dấu hiệu sau mấy tuần lễ chiếm được toàn cõi Afghanistan, chúng ta thấy họ đã muốn siết chặt lại quyền tự do của con người cũng như họ sẽ thiết lập một vương quốc Hồi giáo cực đoan như họ thường mong muốn. Đọc lại lịch sử để thẩm thấu được những việc nầy.
Sau khi Đức Phật thành đạo dưới cội cây Bồ Đề tại Bồ Đề Đạo Tràng gần thành Gaya ở Ấn Độ, thì giáo lý từ bi trí tuệ của Phật giáo đã lan tỏa khắp nơi tại các xứ Bắc cũng như Nam Ấn; trong đó có Afghanistan, Pakistan. Và chính những nơi nầy Phật giáo đã có thời là quốc giáo; nhưng khi quân Hồi giáo từ Thổ Nhĩ Kỳ tấn công vào Ấn Độ và các xứ phía Bắc Á Châu nầy vào thế kỷ thứ 10 cho đến thế kỷ thứ 12, thì những chính quyền cực đoan Hồi giáo được thành lập và Phật giáo bị tiêu diệt chính trên quê hương Ấn Độ cũng như các xứ Phật giáo phát triển về phương Bắc Ấn Độ ngày ấy. Cách đây chừng hơn 10 năm về trước Taliban cũng đã phá vỡ hai tượng Phật được khắc sâu vào trong lòng núi đá hằng bao nhiêu thế kỷ trước và thế giới đã động tâm; nên Singapore cũng như Thụy Sĩ và Nhật Bản đã cho phục chế lại hai tượng nầy như xưa cũ; nhưng không biết ngày nay thì sao, nhất là sau khi Taliban đã nắm toàn quyền cai trị trên lãnh thổ đầy khổ đau và thù hận nầy? Chúng ta chỉ mong làm sao là quyền con người; quyền tự do tôn giáo và nhất là quyền của phụ nữ phải được tôn trọng để mọi người có thể đóng góp công sức của mình xây dựng nên một đất nước Afghanistan phú cường hơn. Nếu người cầm quyền biết hướng đến lợi ích của quốc gia đặt lên trên lợi ích của cá nhân hay phe nhóm và ngay cả tôn giáo của mình đang theo thì hy vọng Afghanistan sẽ không bị thế giới phương Tây quên lãng.
Nhìn hình ảnh dân chúng chen lấn nhau tại sân bay Kabul trong những giờ phút tuyệt vọng vào cuối tháng 8 năm 2021 vừa qua, để mong tìm hai chữ Tự Do, chúng ta cũng không quên hình ảnh nầy của ngày 30 tháng 4 năm 1975 khi người cộng sản miền Bắc nhân danh giải phóng miền Nam qua Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng, là một bình phong trá hình để cưỡng chiếm mảnh đất tự do sau ngày 20 tháng 7 năm 1954 mà hiệp định Genève đã được ký kết. Thế nhưng người cộng sản đâu có tôn trọng, khiến cho bao nhiêu triệu người đã phải bỏ nước ra đi cũng chỉ vì hai chữ Tự Do như người Afghanistan trong hiện tại đang tìm cách đào thoát khỏi quê hương của họ. Việt Nam chúng ta còn có biển dài sông rộng để tìm cách thoát nguy, còn Afganischtan chỉ có con đường hàng không và đường bộ chạy qua các nước láng giềng để xin tỵ nạn; nhưng những nước như Pakistan cũng đâu khá giả gì mà có khả năng để cưu mang cho nhiều triệu người. Do vậy Âu, Mỹ đang bàn tính nhiều kế hoạch khác nhau để giúp những người đã cộng tác với Hoa Kỳ, với các nước phương Tây của chế độ cũ để được đi định cư đến một quê hương thứ ba, có tự do dân chủ để họ có thể phát huy tiếp cuộc sống bị dở dang tại quê hương của mình.
Cách đây 46 năm về trước (1975 – 2021) người Việt Nam cũng đã gặp những thảm cảnh bi thương như vậy; nhưng người Việt Nam đã chịu khó chịu khổ ở xứ người để nuôi dưỡng cho con cháu của mình ở thế hệ thứ hai, rồi thứ ba học tập thành công ngoài sức tưởng tượng ở nhiều phương diện khác nhau như khoa học kỹ thuật, y khoa, thương mãi, học đường v.v… tất cả là những liều thuốc dưỡng sinh tuyệt với mà thế giới đã cung cấp cho người Việt Nam tỵ nạn chúng ta và nay hy vọng người Afghanistan chạy trốn chế độ độc tài Taliban đang độc chiếm quê hương của họ trong năm 2021 nầy cũng sẽ như người Việt Nam được thế giới tự do cưu mang từ năm 1975 đến nay. Ngoài ra các dân tộc khác của Âu Châu sau đệ nhất và đệ nhị thế chiến cũng đã hưởng được những quy chế tỵ nạn chính trị nầy; nên họ đã trốn thoát chủ nghĩa độc tài của Đức Quốc xã, sang Hoa Kỳ, Canada và Úc Châu tỵ nạn từ đầu thế kỷ thứ 20 đến nay, họ đã thành công vượt bực. Do vậy Tự Do là những gì đáng trân quý biết bao và hãy cố gắng gìn giữ hai chữ Tự Do nầy, dầu cho chúng ta đang sinh sống ở bất cứ nơi nào trên quả địa cầu hay làm bất cứ một nghề nghiệp gì, thì Tự Do vẫn là một liều thuốc trợ tử cho nhân loại.
Giữa năm 2021 Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Âu Châu cũng như Chi Bộ Phật Giáo Việt Nam tại Đức đã cung tiễn Giác linh của Ni Trưởng Thích Nữ Diệu Tâm; người khai sáng Bảo Quang Ni Tự tại Hamburg, Đức Quốc về với Phật và chư vị Bồ Tát ở cõi an tịnh miên viễn của một kiếp nhân sinh qua 83 năm có mặt nơi trần thế. Đây là một sự mất mát lớn của Giáo Hội; nhưng cũng là một hình ảnh tuyệt vời của một bậc Ni lưu khả kính của giới xuất gia cũng như tại gia, Tăng cũng như Ni, Cư sĩ cũng như những người khác đạo. Do vậy Ban Biên Tập Báo Viên Giác số 245 đặc biệt trang trọng cho ấn hành để tưởng niệm Ni Trưởng và mong rằng đây là một bài học vô ngôn mà tất cả chúng ta nên ghi nhớ. Vì chính lúc nầy, quan tài của Ni Trưởng đã được hỏa thiêu và tro cốt cũng đã được phân chia ra bốn nơi để an tang như lời nguyện của Ni Trưởng lúc sanh tiền, thì mọi chuyện tốt đẹp cần được tán dương cho đại chúng am tường. Đó cũng là cơ hội để chúng ta học hỏi và lưu giữ mãi trong tâm khảm những nét đẹp của người xưa. Muốn vậy, xin quý vị hãy tự lần giở trong từng trang báo của số nầy để đọc và chiêm nghiệm về những bài viết, mà ít ra những tác giả cũng đã cố gắng thể hiện cái nhìn, cái nghe, cái thấy và cái nhận biết của mình về một bậc Trượng phu của Ni giới ở đầu thế kỷ thứ 21 nầy, đã có một người thị hiện ra bằng xương, bằng thịt và đã mang giáo lý Phật Đà vào cõi nhân sinh ô trược nầy để góp phần tạo dựng cho xã hội ngày càng được thăng tiến hơn về nhiều phương diện của Đạo cũng như Đời.
Chúng tôi xin đại diện cho Ban Biên Tập báo Viên Giác có lời niệm ân đến tất cả chư tôn Hòa Thượng, chư Thượng Tọa, chư Ni Trưởng, Ni Sư, chư Đại Đức Tăng, chư Đại Đức Ni đã có bài vở đóng góp trong số báo Viên Giác đặc biệt nầy. Xin chân thành niệm ân tất cả chư Tăng Ni cũng như Phật tử khắp nơi đã âm thầm cầu nguyện, tham dự tang lễ của Ni Trưởng trong thời gian từ tháng 6 cho đến cuối tháng 7 năm 2021 khi Ni Trưởng thị tịch cho đến khi an táng tro cốt tại nghĩa trang Oejendorf Hamburg kể nhân tuần thất 49 ngày vừa qua. Tất cả đều là nhân duyên và phước báu mà Ni Trưởng đã tạo ra lúc sanh tiền nên mới được như vậy. Dầu cho bệnh dịch Covid 19 có hoành hành đó đây, nhưng tang lễ của Ni Trưởng lại xảy ra đúng vào thời điểm không bị chi phối nhiều về sự giãn cách xã hội nên số người về tham dự rất đông. Đây là quả mà Ni Chúng tử đệ chùa Bảo Quang gặt hái được và đây cũng là một động lực để chúng ta tu niệm khi hướng đến việc tự lợi và lợi tha, thì kết quả đương nhiên sẽ được tương tác như thế.
Ban Biên Tập Báo Viên Giác