Pháp Hoan chuyển ngữ: Thơ thiền cho ngày đầu năm

Hán Thi (197)
Thạch Ốc Thanh Củng (石屋清珙; Shiwu)
Trên vạn tầng cao của núi non,
Nhà ta chẳng có chốn nào hơn.
Đắp ba tượng Phật bằng đất sét,
Thắp một cây đèn buổi sớm hôm.
Trăng giữa đêm ngân cùng khánh lạnh,
Băng trong hồ nấu với trà thơm.
Nếu người nào hỏi Tây Lai Ý,
Biết trả lời sao đến thế nhơn.
*
Kanshi (138) – Ryokan Taigu
(Lương Khoan Đại Ngu, 良寛大愚)
Xuân về tiếng mõ nhịp nhàng vang,
Cùng tiếng chuông ngân giữa xóm làng.
Trong vườn dương liễu vừa xanh lá,
Trên hồ rong tảo đã tràn lan.
Bình bát ngàn nhà thơm gạo trắng,
Xa rồi danh lợi với giàu sang.
Thường hay nhớ nghĩ hồng ân Phật,
Ngày mới thong dong bước giữa đàng.
*
Hán Thi (102)
Hàn Sơn (寒山; Hanshan)
Tiếng chim thánh thót ở trên cành,
Não lòng nằm dưới mái lều tranh.
Rực rỡ anh đào vừa hé cánh,
Lơ thơ dương liễu mới buông mành.
Vầng nhật ngậm trong hàm núi biếc,
Dải mây gột giữa miệng đầm xanh.
Ai người vượt thoát vòng trần tục,
Nam núi Hàn Sơn bước kiện hành?
*
Tọa thiền Hòa tán (座禅和讃 Zazen wansan)
Bạch Ẩn Huệ Hạc (白隱慧鶴, Hakuin Ekaku)
Bầu trời Chính định thật bao la,
Vầng trăng Bát nhã hiện chói loà!
Mười phương, chỗ nào không rọi đến,
Ba cõi, xứ nào chẳng chiếu qua?
Kiếm tìm chi nữa thêm cực khổ,
Niết Bàn bày sẵn trước mắt ta.
Chốn này quả thực là Tịnh Thổ,
Thân này đồng nhất với Phật Đà.
*
Tích Môn – Ikkyu Sojun
(一休宗純, Nhất Hưu Tông Thuần)
Năm xưa khi Phật nhập Niết Bàn
Thiên nhiên trở lại cõi trần gian:
Một thanh kiếm sắc vung trước trán
Tâm thức, thân thể hoá đôi đàng.
Phật tánh vốn không sanh không diệt
Nhưng để đạt được, khó vô vàn –
Như muôn loài hoa tàn rồi nở
Mỗi khi trần thế đón xuân sang.