Thích Đức Thắng: Đảnh lễ Thầy lần cuối

Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A-di-đà Phật

Kính lạy Giác linh Thầy!

Đáng lý con đã về Bình Định hầu thăm sức khỏe Thầy, khi hay tin Thầy bệnh nặng đang nằm điều trị bệnh tại bệnh viện đa khoa Quy-nhơn Bình Định, nhưng vì có những vấn đề tế nhị nhạy cảm không tiện đối với con nên con đành thất lễ và, cũng vì vậy mà con đành ôm lòng ân hận khôn nguôi! Những điều con muốn bộc bạch cùng Thầy về những gì mà Thầy đã cùng Thầy Tuệ Sỹ và con bàn về hiện tình Giáo Hội trong chiều hướng đấu tranh và phát triển Văn hóa, Giáo dục, Nhân sự cho tương lai của Giáo hội trước đây.

Kính lạy Giác Linh Thầy!

Trước hết chúng con xin sám hối tất cả những gì Thầy đã dạy mà chúng con chưa hoàn thành được, cho dù chúng con có bất cứ lý do gì đi nữa thì điều đó chúng con cũng thấy có lỗi, mong Thầy tha thứ cho chúng con!

Kính lạy Giác Linh Thầy!

Không phải chúng con lười biếng tư duy hay không có năng lực để tìm ra đường lối phát triển về Văn hóa, Giáo dục, đào tạo nhân sự cùng phương pháp phát triển cho hạ tầng cơ sở Giáo Hội trong tương lai. Tuy chúng con đã từng bàn bạc và đề ra phương án cho những sự việc mà Thầy quan tâm đặc biệt đó, nhưng vì hoàn cảnh đặc biệt mà chúng con không thể thực hiện được những điều Thầy mong muốn:

– Về Văn hóa, Giáo dục thì chúng con đang tiến hành tiếp tục phát triển mở rộng việc in ấn và phát hành trong cũng như ngoài nước ba tờ báo: Tập san Nghiên cứu Phật học, Tập san Pháp luân và tập san Hoằng pháp và những gì thuộc về văn hóa nếu có điều kiện cùng các cơ sở giáo dục hiện đang hiện hành từ sơ cấp cho đến cao đẳng như Phật giáo Thừa Thiên Huế đã và đang duy trì và mở rộng thêm. Song song với việc giáo dục này theo lời Thầy dạy, chúng con đang tiến hành mời giáo sư và người đứng ra trực tiếp điều hành một Đại học Phật giáo sẽ được mở ra tại Tu Viện Nguyên Thiều, ban đầu theo như lời dạy của Thầy là Đại học gia giáo và, sau đó sẽ chính thức thành lập một Đại học Phật giáo thực thụ tại nơi đây.

– Về vấn đề đào tạo nhân sự cho Giáo hội từ Trung ương cho đến địa phương, chúng con cũng sẽ đào tạo song song với việc đào tạo của giáo dục. Chính người của giáo dục sẽ được đào tạo qua tập huấn để trở thành những vị lãnh đạo Giáo hội có học sau này cho Giáo hội, tùy theo khuynh hướng của từng người theo đó chúng ta đào tạo họ.

– Về phát triển Giáo hội, chúng con cũng bắt đầu thành lập các Giáo hội địa phương theo hướng đi của Giáo hội từ Trung ương xuống Miền, Tĩnh, Quận, Huyện, Xã, Thôn xóm và, chúng con sẽ lấy các Giáo hội hạ tầng cơ sở làm nền tảng để nắm giữ bổn đạo và người dân qua phương thức cộng tác với Từ thiện xã hội. Chỉ có phương pháp này chúng ta mới tạo được uy tín cho các vị trụ trì, hay các giáo hội địa phương đối với dân chúng và Phật tử địa phương mà thôi. Khi chúng ta tạo uy tín và mọi sự tin tưởng của người dân và bổn đạo địa phương thì việc nắm giữ bổn đạo và kết nạp bổn đạo mới cho Giáo hội rất là dễ dàng. Đó là những gì chúng con đã và đang tiến hành thực hiện như việc thành lập các Giáo hội địa phương, và sắp sửa tiến hành việc mời nhân sự cho việc thành lập Đại học Phật giáo thì đùng một cái chuyện thanh lọc nội bộ ra đời và, như thế là công việc mà trước đó Thầy đã gợi ý cho chúng con làm bị sụp đổ hết và, chúng con hiện đang phải chịu oan đủ thứ nữa.

Kính lạy giác Linh Thầy!

Tiếng oan thì chúng con không sợ! Dù ai có bảo chúng con là thế này hay thế nọ đi chăng nữa! Thì chúng con vẫn là chúng con, không nô lệ cho bất cứ thế lực nào hết. Chỉ tiếc và ân hận là chúng con chưa trình lên Thầy những điều mà chúng con chỉ được phép trình mà không biện bạch; nhưng những điều đó chúng con cũng không làm được. Đó là điều mà chúng con ân hận, nuối tiếc và, chúng con lúc nào cũng cảm thấy chúng con có lỗi với Thầy rất nhiều! Chúng con xin lạy Thầy tha thứ cho chúng con.

Kính lạy giác linh Thầy!

Con rất buồn! khi Giáo hội đang cần Thầy, một vị Thầy lãnh đạo có tinh thần từ bi hỷ xả bao dung độ lượng đối với những thuộc hạ cấp thấp của mình, Thầy có một cái nhìn thấy xa trông rộng, biết tiến thối đúng lúc, biết làm cách nào để phát triển Giáo hội theo chiều hướng ra sao? Biết cách đào tạo nhân tài cho tương lai, biết kết hợp văn hóa và giáo dục cho những phát triển đi lên của Giáo hội. Nhưng giờ đây Thầy đã bỏ Giáo hội ra đi, chúng con biết làm sao đây!? Con quỳ lạy trước kim quan của Thầy mà hai dòng lệ tự nhiên cứ tuôn trào! Con khóc cho vô minh đủ thứ: cho chính con, cho mọi người, cho những bất hạnh của Giáo hội! Cho Phật giáo Việt nam! Một lần nữa con xin kính lạy giác linh Thầy từ bi chứng giám cho lòng thành của chúng con và, tha thứ lỗi cho chúng con. Chúng con nguyện cầu Giác linh Thầy trực vãng lạc bang, thừa sự Phật Di Đà hồi nhập ta-bà hướng dẫn đàn hậu lai chúng con xa lìa biển khổ.

Tu Viện Nguyên Thiều, Bình Định
Ngày 02/07/2008 (05/06/2008 A.L)
Đệ tử khấp bái,
Thích Đức Thắng

Hiển thị thêm
Back to top button