Tuệ Nguyên: Xuân tình vô ngã
Xuân về
muôn vật xôn xao,
rừng mai hé nụ
ngạt ngào thiền hương.
Mấy mùa xuân
phủ tuyết sương,
Xuân bây giờ đã
dọn đường đi lên.
Cửa Không,
trăng dọi bên thềm,
chuông xa vẳng gọi
ai bên bến này.
Xuân về
xin hãy về đây,
cho em ấm lại
những ngày tháng qua.
Cho anh
hát bản xuân ca,
tình thơm quê mẹ,
vườn cà nương khoai.
Ngày xuân
cánh bướm bay hoài,
tung tăng hoa bưởi,
miệt mài hoa cau.
Xuân từ đâu,
bướm từ đâu;
do đâu mà có
nhịp cầu với nhau?
Xuân từ đâu,
bướm từ đâu;
do đâu hoa nở
xuân cười bướm bay?
Xuân đi
ai đẩy tháng ngày,
xuân về ai gọi,
ai thay đổi màu?
Sương mờ
trong cõi bể dâu,
biết bao giờ
giải được câu hỏi này?
Thôi!
xuân về bướm cứ bay,
xuân về
vạn vật cứ thay đổi màu.
Còn ta,
ta đến với nhau,
xuân tình vô ngã
nhiệm mầu biết bao